Di cư lao động xuyên biên giới của người Ngái ở Lục Ngạn, Bắc Giang

http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/54619



Giới thiệu luận văn “Di cư lao động xuyên biên giới của người Ngái ở Lục Ngạn, Bắc Giang”
Tác giả: Lương Thị Trang


Luận văn được phát triển trên cơ sở lý thuyết về vai trò của các yếu tố “sức ép và sức đẩy” (push & pull factors) trong di cư và “mạng lưới xã hội” (social network) để tìm hiểu về phong trào tự phát di cư lao động sang Trung Quốc tìm việc làm. Những phát hiện chính của luận văn thấy kể từ sau bình thường hóa quan hệ Việt Nam – Trung Quốc và chính sách mở cửa biên giới, đã hình thành một trào lưu di cư lao động tự do tìm việc làm bên Trung Quốc, trong đó các nhóm tộc người sinh sống dọc khu vực biên giới phía Bắc, đặc biệt là người Ngái, đã tận dụng được cơ hội việc làm và mạng lưới xã hội của họ để thúc đẩy trào lưu di cư tự do xuyên biên giới.
Người Ngái ở Bắc Giang, bao gồm các nhóm nói tiếng Ngái và tiếng Khách, một phương ngữ Trung Quốc phổ biến ở vùng Quảng Tây và Quảng Đông, hiện nay vẫn được kê khai là người Hoa. Nhóm này đã di cư vào Việt Nam qua đường biên giới vào tỉnh Hải Ninh (cũ), Quảng Ninh hiện nay trong khoảng thế kỷ 18,19 và đầu thế kỷ 20 và sau đó di cư dần lên phía Bắc, bao gồm địa bàn các tỉnh Bắc Giang, Thái Nguyên, Lạng Sơn và di cư vào Nam năm 1954. Năm 1978-1979, do chiến tranh biên giới, nhiều gia đình người Ngái đã bỏ về Trung Quốc và được đưa vào làm việc trong các đồn điền chè và các công ty của Trung Quốc ở Phúc Kiến, Quảng Đông và Quảng Tây. Chính lịch sử di cư này đã tạo ra một mạng lưới xã hội quan trọng giúp người Ngái có thể sử dụng hiệu quả vào chiến lược di cư tìm việc làm bên Trung Quốc. Ba yếu tố quan trọng nhất tạo nên mạng lưới xã hội của người Ngái, đó là ngôn ngữ, quan hệ thân tộc và quan hệ tộc người. Nghiên cứu của chúng tôi cho thấy hầu hết người lao động Ngái đã sử dụng quan hệ này vào tìm kiếm việc làm bên Trung Quốc.
Những mối quan hệ họ hàng, người quen, và sự thuận lợi trong giao tiếng ngôn ngữ địa phương đã mở ra cho người Ngái những cơ hội tìm kiếm nhiều việc làm tại Trung Quốc, trong khi ở Việt Nam, sức ép của đói nghèo và nhu cầu cải thiện cuộc sống đã trở thành bức thiết đối với lao động. Lựa chọn di cư tìm việc làm được xem như một chiến lược sinh tồn mới của nhiều hộ gia đình người Ngái Bắc Giang. Tuy nhiên cần phải nhấn mạnh rằng trong loại hình di cư lao động tự do, ngoài hai yếu tố sức ép và mạng lưới xã hội thì người môi giới trung gian giữa lao động và chủ thuê nhân công có vai trò đặc biệt quan trọng. Họ tổ chức di cư, đàm phán mức lương, và trực tiếp quản lý lao động theo yêu cầu của chủ, thậm chí thay mặt chủ phát lương và giúp công nhân giữ lương cho đến khi xong công việc. Cho đến nay, môi giới di cư còn ít được nghiên cứu và trường hợp của người Ngái Bắc Giang đã cho thấy vai trò nổi bật của môi giới lao động. 
Loại hình công việc chủ yếu mà người di cư tìm được bên Trung Quốc là trồng và chặt mía, làm công nhân trong các công xưởng, và những dịch vụ tự do như bốc vác, vận chuyển hàng hóa và công nhân xây dựng. Những công việc này dù hết sức vất vả và nặng nhọc nhưng đem lại một mức lương cao gấp 2 đến 3 lần so với mức lương cùng loại hình công việc ở Việt Nam. Ngoài ra, sự thiếu hụt sức lao động đơn giản trong các đồn điền và công xưởng bên Trung Quốc đã thu hút lao động nhàn rỗi Việt Nam. Chủ lao động thường tạo điều kiện cho người lao động di cư đến làm việc bằng cách hỗ trợ nhà ở và ăn uống. Trong mối quan hệ này, người chủ thường nắm thế chủ động và người làm thuê luôn ở trong thế bị động và bấp bênh khi gặp phải sự cạnh tranh hoặc thiếu việc làm do không có bất kỳ sự ràng buộc nào về pháp để chủ và thợ phải tuân thủ. Đây là điểm yếu căn bản trong hoạt động di cư lao động tự do, làm cho quyền lợi người lao động có thể bị xâm hại bất cứ lúc nào.
Động cơ chính của trào lưu di cư lao động tự do của người Ngái Bắc Giang là do sức ép của đói nghèo và thiếu việc làm. Để có được việc làm, họ chấp nhận mọi rủi ro có thể xẩy đến bất chấp di cư bất hợp pháp qua biên giới. Trong điều kiện như vậy, người Ngái lao động tại Trung Quốc luôn phải đối mặt với nhiều nguy hiểm, trong đó có việc họ có thể bị đuổi về nước bất kỳ lúc nào nếu bị lực lượng cảnh sát Trung Quốc phát hiện. Ngoài ra, sự thiếu vắng của những ràng buộc pháp lý giữa chủ và thợ, giữa lao động và người môi giới, cũng như vị thế mong manh dễ vỡ của người lao động làm họ có thể trở thành miếng mồi của các nhóm xã hội đen và cướp bóc. Tuy nhiên, có một thực tế là cuộc sống của các gia đình người Ngái có lao động bên trung Quốc đã được cải thiện rất nhiều nhờ số tiền họ kiếm được từ công việc làm thuê ở Trung Quốc.


Title: Di cư lao động xuyên biên giới của người Ngái ở Lục Ngạn, Bắc Giang
Authors: Lương Thị Trang
Keywords: Nhân học
Người Ngái
Bắc Giang
Issue Date: 2017
Publisher: H. : Trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn
Description: 181 tr.
URI: http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/54619
Appears in Collections:USSH - Master Theses


 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến